Ch.ê trách người lầm lỗi
Thì giá trị mình tăng lên?
Cứ lên mặt chỉ tên
“Cái tôi\” quá hoá “cái dại\”
Có thật sự toại lòng nhau?
Nay chê người ta dại
Mình lại tài hơn chăng?
Cây nào cũng muốn lặng
Gió nào chẳng mong thổi?
Sống ở đời, đừng vội
Không muốn nghiệp, nhớ đừng ch.ê
Đem lòng soi nhân thế
Nhớ ngoảnh về xét nội tâm
Sống đẹp ở cái tâm
Không phải thâm trong cái đầu.
Nguồn: ST