Người khôn ăn nói nửa chừng
Để cho người dại nửa mừng nửa lo
Người hay l.òng chẳng quanh co
Nhưng mà kẻ dở lắm trò ngược ngang
Người khôn đi đứng nhẹ nhàng
Nhìn xem kẻ dở ngang tàng khó ưa
Người ngay không thích lọc l.ừa
Còn người ương ẩm nắng mưa thất thường
Người hay trí dũng phi thường
Người ng.u bất trí loạn đường hại thân
Người khôn đầy ắp nghĩa nhân
Người đần h.ỗn xược quân thần đảo đ.iên
Người hay tính nết dịu hiền
Không như kẻ dở quàng xiên đủ điều
Người khôn tính chẳng hay kiêu
Kẻ dại lẻo m.ép bày điều ba hoa
Người ngay sống thật chan hòa
Còn như kẻ dở chuyện nhà bán rao
Người hay đạm bạc thanh cao
Kẻ ng.u xấc láo khơi mào ch.iến tr.anh
Người khôn tránh sự hôi t.anh
Kẻ khờ lại thích giật giành ôm mang
Người khôn ăn nói dịu dàng
Còn như kẻ dở l.òng l.ang sắp bày
Luận bàn kẻ dở người hay
Để ta thấy được chốn này thị phi.
Thơ: Thanh Hùng